Page 412 - 陳長慶短篇小說集
P. 412

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH  làm sao ngóc đầu lên nổi, thật không đáng chút nào! Nhưng có người nghĩ khác, cho rằng Quý chắc chắn hưởng phước căn tu từ kiếp trước, nếu với cái tính ít giao thiệp, kỳ quái của anh ta, cho dù có tiền muốn cưới vợ cũng chưa chắc có cô nào chịu gả. Giờ thì may mắn lấy được cô vợ xinh đẹp, lại còn suôn sẻ có được vườn tược, nhà cửa của họ Lý. Chắc chắn thím Tú Xuân nhìn lầm người mới kén loại người ở rể như Quý, sau này Võng Yêu Tử vô tội chắc chắn sẽ gánh thay hậu quả. Dù cho người ngoài đánh giá thế nào, thím Tú Xuân ngoài việc tin tưởng bác gái nhà họ Trương, cũng một mực cho rằng mình không nhìn sai, vì vậy, việc Quý vào ở rể nhà họ Lý trước sau không thay đổi. Hôm đó, thím Tú Xuân kín kẽ chuẩn bị bàn tiệc, mời người lớn tuổi trong làng và một ít bà con bạn bè cùng đến chứng kiến. Quý ăn mặc chỉnh tề, mang theo ít hành lý, được bác gái nhà họ Trương dẫn sang nhà họ Lý. Tuy không làm rình rang như những đám cưới khác, nhưng thấy Võng Yêu Tử mặc áo váy bông đỏ, đầu kết hoa xuân tử, mọi người đều rạng rỡ nụ cười, trên mặt càng lộ rõ niềm vui. Nhưng không khí có chút lắng đọng, cảnh huống có chút khiên cưỡng, mọi người nhìn nhau gượng cười, không biết nói gì mới phải, thậm chí ngay cả câu chúc phúc cũng nói không rành rọt. Có thể thấy, “theo người” và “lấy vợ”; “kén rể” và “gả con” rõ ràng là hai tình cảnh, hai tâm trạng hoàn toàn khác nhau. Thím Tú Xuân tìm được chàng rể nhanh nhẹn như ý muốn, dáng vẻ của Quý cũng coi được như ai, đi chung với Võng Yêu Tử cũng xứng đôi vừa lứa. Việc nhà nông như cày ruộng, gánh phân, gieo hạt, tưới nước... cũng làm đâu ra đó. Qua thần 228 228 


































































































   410   411   412   413   414