Page 233 - 陳長慶短篇小說集
P. 233

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH thì tối mai bảy giờ tôi sẽ đợi ông ở cửa hí viện Kiều Thanh. Nếu  có ý ngại, gặp nhau chi bằng chẳng gặp nhau. Lệ Mỹ Tôi khóa hộc tủ bàn, bước vội rời văn phòng, chẳng lo nổi chuyện lương hướng và tiền lễ nữa. Trên quảng trường Minh Đức, đứng nhìn căn phòng núi Thái Võ tráng lệ, tôi ngưỡng vọng những tảng đá cao vót trên đỉnh núi Thái Võ và những kỳ hoa dị thảo mọc trong kẽ đá. Những làn gió nhẹ man mát, tôi hít từng hơi từ bầu khí trong lành khiến mình như bồng bềnh trong hang thúy xinh đẹp u nhã này. Đêm thu hôm đó, tôi không tham gia dạ hội trăng rằm, tôi đi từ sân vận động Võ Dương xuôi theo con đường nhỏ quanh co. Ruộng dưa hai bên đường lá xanh rờn bò lan ra ngoài triền ruộng, ngọn dưa đội cả đất bùn đã dần dần nứt ra, năm nay dưa ắt được mùa. Gió đêm nhè nhẹ thổi, hai bên đường đã có mấy chiếc lá phong rụng sớm, nghĩ đến cuộc hẹn hò với một người tiếp viên mà xã hội này không dung thứ, tâm trạng vừa hưng phấn vừa mâu thuẫn nổi lên giằng xé trong lòng tôi. Có lẽ điều tôi lựa chọn hôm nay là đúng, dù hoàn cảnh của mỗi người mỗi khác nhưng nhân cách thì như nhau, khi chúng ta nhận định nó, đọc hiểu nó với một tâm hồn thế nào mà thôi. Nhưng lúc ấy, khi tôi đưa tay ra không biết là đôi tay của tình bạn hay đôi tay của tình yêu, tôi cảm thấy mịt mờ không hiểu. 49 49 


































































































   231   232   233   234   235