Page 236 - 陳長慶短篇小說集
P. 236

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH đôi bạn nói với nhau những điều thoải mái nhất. – Cô ấy dừng  lại một lát, – nếu ông không chê. - Được. – Tôi đưa tay ra, cô ấy cũng đưa tay ra cùng lúc, để tôi nắm chặt lấy. - Ngày sau trong lòng cô có tôi, và trong lòng tôi có cô đó nhé. Cô ấy cười, nụ cười mỉm mang theo ngấn lệ, dưới ánh trăng sáng càng hiện vẻ nhu mì và thanh thoát. Cả hai trầm mặc rất lâu, vầng trăng đã bị đám mây đen che lấp, đêm cũng dần khuya, chúng tôi ngồi thưởng thức có phải là ánh trăng của tiết trời trung thu? Không, chúng tôi cùng thưởng thức ánh trăng vĩnh hằng trong lòng mình. Cô ấy đột nhiên dựa đầu vào vai tôi, một làn hương tóc dìu dịu, tiếng trùng thu kêu rỉ rả, trong đêm vắng yên ả, trên bờ cỏ biếc xanh này, tôi nhẹ nhàng ôm cô ấy vào lòng, vuốt vuốt mái tóc bời của cô ấy đã bị gió thổi vờn trên mặt, một lần lại thêm lần nữa, lại thêm lần nữa, lần nữa... Trong đợt luân chuyển hàng năm, Lệ Mỹ được chuyển đến phòng trà Đông Lâm ở Ly Đảo. 5. Đông Lâm nằm ở làng Liệt Tự, là một khu thị tứ nhỏ khá phát triển về thương nghiệp, có những con đường khang trang sạch sẽ, có nhiều hàng quán kinh doanh đủ các loại. Bộ chỉ huy thủ bị quân khu Liệt Tự, “hí viện Quốc Quang”, “trạm cung ứng 52 52 


































































































   234   235   236   237   238