Page 237 - 陳長慶短篇小說集
P. 237

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH hàng hóa phúc lợi miễn thuế”, “sơn trang Hổ Phong” của ban  tiếp tân thuộc quân đội, đều đóng cách Đông Lâm không xa. Phòng trà Đông Lâm chỉ có khoảng mười lăm nữ tiếp viên, chung quanh phòng trà khá dơ bẩn lộn xộn, cũng dễ làm ảnh hưởng đến chất lượng phục vụ của các tiếp viên. Đương nhiên với người chiếm số phiếu cao ở Kim Thành như Lệ Mỹ, khi đổi sang đơn vị mới, với hình ảnh mới, số phiếu phục vụ quan binh đến phòng vẫn cao không đổi. Một hôm, tôi đột nhiên nhận được một bức thư, cô ấy nói với tôi rằng cô ấy đã mang thai, không biết là của ai. Là của quan hay của lính? Là của thiếu úy hay của thượng úy? Hay là của sĩ quan trưởng? Hoàn toàn không biết được. Theo quy định bấy giờ, cô tiếp viên nào lỡ mang thai sẽ bị đưa đến bệnh viện để phá thai, đồng thời có thể xin một khoản phí trợ cấp dinh dưỡng. Nhưng việc phá thai sẽ có hại đến việc sinh nở sau này và thậm chí làm tổn thương đến cơ thể người mẹ, thậm chí còn để lại di chứng nặng nề. Nhưng đối với những tiếp viên mưu sinh bằng thể xác, việc mang thai không chỉ ảnh hưởng đến chuyện làm nghề của họ, vả sinh ra một đứa trẻ không biết cha là ai thì càng khổ. Nếu chọn con đường phá thai thì vô hình trung giết hại một sinh mạng bé nhỏ, liệu họ có yên tâm không? Liệu có gặp báo ứng? Vì vậy, tôi lập tức viết cho cô ấy một bức thư và nói rõ, nếu tạm thời cô ấy không thể hành nghề, như cần một khoản tiền để chi tiêu thì tôi có thể bớt một khoản lương của mình để san sẻ cho cô ấy. Hy vọng cô ấy có thể bình an sinh đứa bé ra, mặc kệ đứa bé ấy là con của ai, phải giữ 53 53 


































































































   235   236   237   238   239