Page 241 - 陳長慶短篇小說集
P. 241

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH  ở phía dưới, kia là đám ruộng rờn xanh, kia là xóm nhà cũ, mấy con trâu đang nhởn nha gặm cỏ, bức tranh mùa xuân nơi núi Thái Võ, trong cơn mưa lún phún càng khiến nó đẹp mê hồn. - Lệ Mỹ, em nhìn xem, bên kia biển là Hạ Môn, tương lai có thể từ sân bay Cao Kỳ bay thẳng đến Hải Khẩu để thăm ông và ba của em. - Nhưng kiếp này chắc vô vọng rồi, lúc nhỏ từng nghe ba em nói, ông nội ở Hải Khẩu có hơn một trăm mẫu ruộng, ở đường Hải Phủ còn có cả xưởng gạo, liên tiếp mấy căn liền. Nhưng ông đã bị đấu tố rồi. – Cô ấy nói trong bi quan. - Người hiền ắt gặp lành, nhìn biển than thở cũng vô ích. – Tôi an ủi cô ấy. Ngang qua tấm bia khắc “Vô vong tại Cử”(1) thì đã thấy chùa Hải Ấn hiện ra. Đập vào mắt tôi là tòa kiến trúc u nhã với những hàng cột lớn. Chúng tôi rửa tay ở chiếc bồn nhỏ bên cạnh hồ Trám Nguyệt để gột rửa những nhơ bẩn trần gian. Tương truyền hồ Trám Nguyệt dầu gặp mưa lớn cũng không hề tràn, bốn mùa không cạn, nước hồ trong suốt có thể thanh tâm trừ bệnh. Trong chùa thờ đức Như Lai và Phật Quan Âm, trấn thủ hai bên là mười tám vị la hán được tạo tác sống động như thật. Lệ Mỹ chắp hai tay, quỳ trước tượng Như Lai và Phật Quan Âm khấn nguyệt, thần sắc thành kính, nhưng không hiểu cô ấy cầu  1. Tấm bia đá này do Tưởng Trung Chính (tức Tưởng Giới Thạch) viết, có nghĩa là “Đừng quên chuyện ở đất Cử”. 57 57 


































































































   239   240   241   242   243