Page 243 - 陳長慶短篇小說集
P. 243

Họ lịch sự bắt tay nhau. tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH  - Chào cô Vương. Nhưng tôi phát hiện, hình như người họa sĩ ấy đang đánh giá Lệ Mỹ. Có lẽ, họ tìm thấy sự linh cảm, một bức tranh dường như đang thành hình trong đầu người họa sĩ ấy, tôi lại là người yêu văn chương, về mặt thẩm mỹ hẳn không nhanh nhạy bằng ông ta.Lệ Mỹ bị người họa sĩ nhìn nên có vẻ lúng túng, nép vào người tôi, nắm chặt tay tôi. - Đẹp quá! – Hồng Kính Vân vui mừng reo lên: - Khí chất cao nhã, dung mạo phi phàm như người đẹp dưới ngòi bút của thầy Trần Cảnh Dung. Chúng tôi không nhịn được cười cùng cười vang. Hồng Kính Vân đưa chúng tôi vào kho chứa sách, đó là một kho chứa sách đặc biệt, để Lệ Mỹ được mở mang tầm mắt. Nhưng chúng tôi không ở đó quá lâu. Bất chợt, mưa ngoài trời rơi mỗi lúc một dày, chúng tôi đứng trên hàng hiên sơn phòng, lắng nghe tiếng mưa lách tách, cảnh đẹp hang núi đều thu vào trong tầm mắt. Lắng nghe mưa, ngắm cảnh đẹp ở sơn phòng núi Thái Võ, có lẽ đó là những hồi ức đẹp nhất trong đời của chúng tôi. Thời gian trôi thật nhanh, chớp mắt đã tới mùa đông. 6. 59 59 


































































































   241   242   243   244   245