Page 242 - 陳長慶短篇小說集
P. 242

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH  điều gì. Tôi cũng cầm một nén hương, cúi lạy ba lạy mà không biết cầu xin điều gì. Tôi mặc niệm điều gì? Xin Quan Âm đại sĩ, Như Lai Phật Đà, hãy phò hộ chúng con luôn thuận lợi may mắn trên bước đường tương lai. Men theo đường núi quanh co, chúng tôi lên đến hang núi Thái Võ. Lệ Mỹ không có ý kiến nào trong suốt hành trình, tất cả đều do tôi sắp đặt. - Lệ Mỹ, phía Tây sườn núi có một căn gác nhỏ, nó từng là hành quán của Tưởng tổng thống khi ở Kim Môn, ở đó có biển “Thái Võ sơn phòng” do Tưởng phu nhân chính tay đề, nhưng nay đã thành “Thư viện Minh Đức”. – Tôi nói và chỉ về tòa nhà màu trắng dưới sườn núi. - Chúng ta có thể đến đó đọc sách. - Thật à, đã mấy năm nay em chưa được vào thư viện. – Cô ấy lắc mạnh tay tôi, vui vẻ nói. Còn cách sơn phòng không xa, văn phòng của tôi cũng nằm ở bên trái quảng trường Minh Đức, nhưng tôi hoàn toàn không muốn Mỹ Lệ đến đó để tránh những phiền phức không cần thiết. Thế nên, chúng tôi đến thẳng thư viện. Tại quầy đăng ký mượn sách, lại gặp Hồng Kính Vân. Ông Hồng tốt nghiệp khoa Mỹ thuật tại Đại học Sư phạm, tác phẩm của ông từng được triển lãm nhiều lần ở trong nước, hiện cũng đang trong thời gian phục dịch. Tôi giới thiệu qua cho họ biết nhau, Lệ Mỹ cũng tự nhiên chìa tay ra. - Chào ông Hồng. 58 58 


































































































   240   241   242   243   244