Page 319 - 陳長慶短篇小說集
P. 319

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH - Chúng ta cũng đông con rồi, tôi lo mình lại bầu nữa. –  Xuân Đào nhìn chồng bẽn lẽn nói. - Bà quên ông bà ta có câu “con nhiều phúc lớn” rồi à? – Lai Phước cười vui vẻ. - Tôi sợ bị người ta cười ấy. – Xuân Đào tỏ vẻ thẹn thùng. - Cười gì? Có gì đáng cười à? – Lai Phước tỏ vẻ không quan tâm. - Thì mẹ và con tranh nhau đẻ, ông không thấy kỳ cục và buồn cười à. - Nó sinh con nó, bà sinh con bà, có gì mà kỳ cục và buồn cười? - Tôi cũng lớn tuổi rồi, nhỡ bụng lại ưỡn ra thì cũng ngại lắm. an ủi. - Thằng út đã cai sữa đâu, không sao đâu bà. – Lai Phước - Tôi cứ tưởng ông cả ngày đã mệt vì cả nhà, cứ nghĩ tối đến lên giường là ông lăn ra ngủ luôn, không ngờ ông vẫn mạnh chuyện ấy quá. – Xuân Đào quay ra nhìn chồng rồi cười bẽn lẽn, - tôi thua ông thật. - Bà này, bà đừng quên đấy là phúc chung của hai vợ chồng mình đấy, nghĩa là tôi vẫn còn khỏe chưa đến mức già – Lai Phước cười đắc ý, - bà thấy đúng không? Xuân Đào lườm chồng, cúi đầu thỏ thẻ: 135 135 


































































































   317   318   319   320   321