Page 322 - 陳長慶短篇小說集
P. 322

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH  bú giờ hai bên đã nhão và chảy xệ xuống, đầu vú cũng đã biến thành màu nâu thẫm. Nhưng Đào không hề ca thán, cô chỉ mong các con mình lớn lên khỏe mạnh, vui vẻ. Đào ngẩng đầu lên nhìn chồng đang cày ở ruộng bên cạnh. Cho dù gánh nặng cuộc sống đè lên vai nhưng bước chân của ông vẫn chắc nịch, tràn đầy sức sống, sức mạnh đàn ông vẫn thường xuyên được thể hiện trên giường. Điều duy nhất khiến Đào lo lắng là số lần nhiều quá, cô chỉ lo bụng mình lại to ra thì chắc chắn sẽ bị bà con lối xóm chê cười, đến lúc đó thật không biết phải làm sao. Được trời phật và bà chúa sanh phù hộ, Đào đã là bà mẹ năm con với hai trai ba gái. Con gái lớn cũng không chịu thua kém cũng đã đẻ hai đứa. Nhỡ Đào và con gái cùng mang bầu, bụng cùng to lên thì quả là ngại. Cho dù Đào có kéo dài thời gian cho con bú như cách ngừa thai truyền thống của các cụ truyền lại, nhưng đó cũng không đảm bảo. Thiếu gì đàn bà đang cho con bú mà bụng vẫn ễnh ra. Cho dù cảm thấy may mắn vì chồng mình chưa già, vẫn đáp ứng được nhu cầu sinh lý của mình, nhưng cứ nghĩ sau khi sướng bụng to ra cũng làm Đào không khỏi đau đầu. Có lúc Đào cũng cự tuyệt yêu cầu của chồng, nhưng rốt cuộc cô cũng phải đầu hàng trước lời khẩn cầu và khiêu khích của chồng. Đương nhiên đó cũng xuất phát từ nhu cầu sinh lý của cô, nên không thể không dùng dằng, rồi cùng hòa nhịp để đáp ứng nhu cầu của cả hai. Sau khi quấn vào nhau, cả người Phước nóng lên hưng phấn, sau giây phút sung sướng đó thì 138 138 


































































































   320   321   322   323   324