Page 324 - 陳長慶短篇小說集
P. 324

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH  - Dì hàng ngày vừa lo việc đồng áng vừa việc nhà, lại còn lo lắng cho chúng cháu, cháu thấy ngại quá. – Lệ rơm rớm nước mắt. - Không có gì, không có gì đâu cháu, đừng nghĩ gì nhiều cho mệt. – Đào tiếp tục vỗ vai động viên an ủi Lệ, và không kìm nổi nhìn Lệ một lúc lâu. Trong mắt Đào thì Lệ trưởng thành hơn bạn bè cùng trang lứa rất nhiều. Lệ có bầu ngực cao, mông nảy nở, điều đó cho thấy cô đã dậy thì hoàn toàn, thậm chí còn đẫy đà hơn cả con Tú – con gái lớn của Đào lúc lấy chồng. Nếu Lệ thành vợ thằng Tường, trở thành con dâu nhà mình thì tốt biết mấy. Đào tin mình cũng sẽ đối xử tốt với chị em Lệ, cho dù có thêm bao nhiêu vất vả đè lên vai cũng cam lòng. Nhưng Đào biết mình khôngthểtùytiệnthămdòýcủaLệvìdùgìcũngphảiđểýđến lòng tự trọng của cô gái. - Việc đồng áng nếu bận quá thì cứ nói với dì, dì kêu thằng Tường qua giúp con. – Đào thay đổi chủ đề, quan tâm nói. - Cám ơn dì, anh Tường đang dưỡng bệnh, làm sao con dám gọi anh ý giúp. – Lệ trả lời. - Nó còn trẻ nên phục hồi cũng nhanh lắm, việc nhẹ nhàng không thành vấn đề đâu con. – Mặc dù Đào nói chắc nịch nhưng thực tế thì không hẳn vậy vì Tường vẫn còn yếu lắm. Lệ mở to mắt, long lanh nhìn Đào cười cười. 140 140 


































































































   322   323   324   325   326