Page 335 - 陳長慶短篇小說集
P. 335

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH thần? Hàng ngàn câu hỏi cứ thế xuất hiện trong đầu khiến Lệ  cảm thấy vô cùng đau khổ và mâu thuẫn. - Lệ này, ta chả lừa cháu đâu, cũng không muốn hại cháu. Việc gì cũng phải suy xét cho kỹ, đừng để đến lúc đó mới hối hận không kịp. – Mụ Phấn bụng bự cứ nhắc đi nhắc lại, còn nhấn mạnh, - Cháu vừa trẻ vừa đẹp thế này, tương lai tìm thằng nào có tiền có quyền, cơ thể khỏe mạnh có gì khó. Đừng để bị nhà Phước, Đào lừa. Nếu gả cho thằng Tường ốm yếu bệnh tật đó, còn không bằng gả cho thằng con ta. Ít nhất nó không bị bệnh, khỏe mạnh lắm, sau này chúng mày muốn đẻ mấy đứa cũng được, đảm bảo nó làm cho cháu sướng cả ngày, mà cuộc sống cũng chả phải lo lắng gì. Cháu cứ nghĩ kỹ đi nhé, có gì nói với ta.Nói xong, mụ Phấn lấm la lấm lét ngó ngang ngó dọc xem có ai đang nghe trộm không, rồi mụ định chuồn về từ cổng phụ. Không ngờ lại đụng ngay Đào đang lửa giận phừng phừng. - Mụ Phấn bụng bự, mụ đúng là đáng chết. – Đào tức giận chỉ mặt mụ nói. - Tôi đáng chết cái gì? – Mụ Phấn hai tay chống hông gắt lại, rồi còn cao giọng, - cô mới đáng chết ấy. - Mụ nói gì với Lệ tôi đều nghe hết rồi. – Đào chỉ mặt nói tiếp, - Sao mụ lại có thể như thế hả? Sao lại có thể như thế? Sao bụng dạ mụ xấu xa, độc ác thế. Mụ cố tình muốn phá chúng nó cưới nhau phải không? 151 151 


































































































   333   334   335   336   337