Page 338 - 陳長慶短篇小說集
P. 338
tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH quẩn trong đầu cô cả ngày lẫn đêm. Thế rồi Lệ có cách nghĩ khác, nếu lấy chồng, thì cũng phải chọn một thanh niên khỏe mạnh, cường tráng. Chứ anh Tường trông yếu ớt như người bị bệnh lao thế kia, làm sao cô có thể giao hạnh phúc cả đời của mình cho anh được. Lỡ ra đúng như lời mụ Phấn nói, chưa được hưởng gì cô đã thành quả phụ, thế chả hóa ra hạnh phúc của cô đến cũng nhanh, mà đi cũng nhanh như mây gió hay sao? Sau mấy ngày suy nghĩ, Lệ quyết định không để tâm đến sự chăm sóc của vợ chồng chú Phước nữa, cô cố ý giữ khoảng cách với họ. Hai nhà cũng không đi lại mật thiết như trước, thậm chí càng ngày càng xa cách hơn. Tất cả những thay đổi này Đào đều nhận thấy, càng cảm thấy giận, tất cả đều do mụ Phấn đáng ghét kia. Con hồ ly, con yêu tinh độc ác, đáng chết này đã một tay phá hoại việc vui gần như đã thành. Mụ nhất định sẽ gặp báo ứng, sẽ bị trời trừng phạt thôi. Buổi chiều nọ, khi Đào đang gánh rau đi khỏi vườn thì gặp ngay mụ Phấn đang gánh phân đi qua. Tuy hai bên cũng chả phải thù hận gì sâu sắc nhưng gặp cũng thấy ngứa mắt lắm. Đào trừng mắt nhìn mụ Phấn một cách khinh miệt. - Toẹt, - mụ Phấn nhổ toẹt một bãi nước bọt xuống đất, nói lớn, - con mụ thối! - Ai cũng thối, chỉ có ai kia bị lão binh già làm bụng ễnh lên thì thơm nhất.- Đào nói móc thẳng thừng. 154 154