Page 352 - 陳長慶短篇小說集
P. 352

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH nhau rỏ xuống. Rồi họ nén lệ thắp lên một nén nhang thơm, cầu thần minh che chở, những mong con trai có thể trở về bình an, không phải chịu bất cứ thương tổn nào...  3Thuận bị giam trong một gian phòng u ám chật chội, không khí như miễn cưỡng lưu thông qua một lỗ gạch to bằng bàn tay. Nơi góc phòng trải một lớp rơm mạch, đầu khác đặt một cái thùng phân đầy cáu bẩn, đó là góc của “Tân sinh đội” thuộc Bộ phòng vệ. Nhân viên hay dân chúng chỉ cần dính dáng đến yếu tố an ninh, một khi bị chụp cái mũ to của những kẻ mang danh phản loạn, gián điệp, làm tuyên truyền hay nguy hại quốc gia, thì hầu như đều sẽ bị bắt đến cái nơi không ánh mặt trời này để giám sát, hơn nữa còn bị dùng hình bức cung. Tất nhiên, có một số ít kẻ dính án thật phải chịu hình đã đành, còn số lương dân vì bị tố khống mà ngồi tù oan thì nhiều không đếm xuể. Vì vậy, trước tình cảnh chịu sự thống trị của uy quyền, đối với một số vấn đề tương đối nhạy cảm, đa số bà con dân chúng đều ngậm miệng làm ngơ, mũ ni che tai, để tránh chuốc họa vào thân. Lát sau, một tên lính đem bàn ghế đến, viên sĩ quan mặt rỗ tay cầm hồ sơ, đi cùng với một tên lính vũ trang bước vào, đặt tập hồ sơ lên bàn rồi ngồi xuống. “Hoàng Đại Thuận”, sĩ quan mặt rỗ mở hồ sơ ra, đập bàn đánh rầm một cái, “Mẹ mày, mau đứng lên cho tao!” 168 168 


































































































   350   351   352   353   354