Page 357 - 陳長慶短篇小說集
P. 357

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH  H4ôm sau, Thuận nén chịu cái đau buốt toàn thân cùng sự bỏng rát nơi khoang mũi, nằm tựa trên đống rơm trong góc phòng. Câu ta có suy, có ngẫm thế nào đi nữa, cũng không ngờ được rằng việc viết mấy cái chữ nghịch dại ấy lại chuốc họa vào thân, thậm chí còn bị tra tấn tàn bạo thế này. Thế rồi, cậu ta nghĩ đến phiên thẩm vấn tiếp sau, bản thân cần phải đặc biệt cẩn thận, bất kể phải chịu sự hành hạ và sỉ nhục thế nào đi nữa thì cũng đều phải nín chịu. Không chỉ khai thật, mà ngữ khí cũng phải mạch lạc, không được lắp ba lắp bắp, càng không được nhận bừa nhận ẩu, để tránh rơi vào bẫy của bọn tiểu nhân này, kẻo bị thêu dệt một đống tội danh lớn, thì có muốn thoát thân cũng khó. Hơn nữa ở trên cái hòn đảo tí tẹo quân quản giới nghiêm này, một câu nói của quan trên chính là mệnh lệnh, có thể tuyên sống cũng có thể tuyên chết, những nhân viên trị an cấp dưới kia lại là lũ hống hách ngang ngược, ngạo mạn tàn độc. Một câu nói vô tâm, mấy chữ đùa nghịch, một khi bị dân chó săn kia mật báo, thì chắc chắn gánh không nổi hậu quả. Trước hết dùng hình bức cung, rồi chuyển sang quân pháp thẩm án, đây là mánh khóe quen dùng của chúng, có khi nặng hơn là bị chụp mũ phản loạn hoặc tuyên truyền cho giặc mà không hề hay biết, thật là một thời đại đáng sợ và đáng thương đến vậy! Nhà bếp bưng đến một bát cháo nhạt cùng hai miếng xá bấu(1) nhỏ, Thuận đã đói ngấu, nên vài ba ngụm đã húp sạch  1. Củ cải muối khô thái sợi, dùng ăn với cháo trắng hoặc kho thịt, vị mặn. 173 173 


































































































   355   356   357   358   359