Page 359 - 陳長慶短篇小說集
P. 359

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH  - Còn dám giảo hoạt! - viên sĩ quan mặt rỗ nổi điên mắng - Đồ phản động như mày, nếu không mau nhận tội, thì hãy xem tao thu phục mày như thế nào! - Nói rồi quay sang đưa mắt ra hiệu với tay lính vũ trang. Tay lính vũ trang vội đi ra ngoài, lát sau, trở vào cùng với hai tên lính cầm dây thừng và ghế tựa với lại một cái máy điện quay tay cùng bước đến. Viên sĩ quan mặt rỗ lệnh cho Thuận ngồi xuống, hai tên lính lập tức trói gô cậu ta vào lưng ghế, đồng thời lấy một khoanh dây điện lớn đấu vào máy rồi quấn như lò so lên cánh tay của cậu ta, rồi quay máy thật nhanh. Tức thì, một dòng điện cường độ cao chạy xuyên qua cơ thể của Thuận, chỉ thấy cậu ta nghiến chặt hàm răng, cơ thể nảy lên bần bật, hai bàn chân giãy đạp trong đau đớn, mong thoát khỏi cơn đau khi bị điện giật. Nhưng cho dù người và ghế cùng ngã lăn ra đất, thì tên lính kia vẫn cứ tiếp tục quay tay quay, khiến dòng điện xuyên thấu vào tim của cậu. Chiêu bức cung tàn bạo này, chỉ có hơn chứ không kém so với thổ phỉ. Nhưng cậu ta có thể oán trời trách người được chăng? Không, Thuận đã không may sinh nhầm thời đại. Bắt giữ biệt giam, nghiêm hình bức cung, là hai thủ đoạn nhất quán dùng đối phó với dân chúng của nhân viên trị an. Đặc biệt hòn đảo nhỏ này, sớm đã bị nhà cầm quyền xếp vào hàng tiền tuyến chiến trường, họ từng giây từng phút thực hiện mộng đẹp phản công đại lục, hòn đảo thuần phác nghiễm nhiên trở thành bàn đạp để họ “phản công đại lục, thu phục non sông”. Vì vậy, thực thi công vụ chiến trường, tuyên bố giới nghiêm ban đêm, dùng pháp chế độc 175 175 


































































































   357   358   359   360   361