Page 358 - 陳長慶短篇小說集
P. 358
tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH chén cháo. Tưởng rằng có thể tiếp tục ngồi trên đống rơm thở mấy hơi, nào ngờ viên sĩ quan mặt rỗ cùng với tên lính vũ trang kia đã bước vào phòng giam. Cậu ta nhắm mắt vờ như chẳng thấy, lại bị tên lính vũ trang hùng hổ đạp cho một đạp, “Mẹ mày giả chết à, còn không mau đứng lên!” Thuận nén nhịn cơn đau buốt toàn thân chậm chạp đứng lên. Viên sĩ quan mặt rỗ châm điếu thuốc thơm, rít liền hai hơi, rồi phụt khói ra, sau đó mở tập hồ sơ, rồi cũng với tư thế cao ngạo ngang tàng, hắn lặp lại những câu hỏi thẩm vấn hôm trước. - 1/5 là ám hiệu gì? Xe khách công cộng nhân dân là ý gì? Tổ chức này của mày có bao nhiêu đồng bọn? Mỗi một câu tao hỏi, mẹ mày phải thành thật khai rõ cho tao, đừng để tao dùng hình! - Viên sĩ quan mặt rỗ cảnh cáo. - Những gì cần nói tôi đều đã nói hôm qua rồi. - Thuận vừa dứt lời, dây nịt trên tay tên lính vũ trang liền quật xuống. Dù cậu ta né qua, nhưng đòn roi ấy vẫn quật chính xác vào mông của cậu ta. - Mày không chỉ làm ám hiệu trên xe, mà còn viết chữ tuyên truyền phản động. - Viên sĩ quan mặt rỗ đập bàn sầm một cái, giọng điên tức: - Chứng cứ rành rành, còn không chịu nhận! - Tôi đơn giản chỉ viết chơi thôi. - Thuận ngoài biện bạch cho bản thân ra còn to gan phản pháo: - Xin ông đừng có mà nói bừa! 174 174