Page 395 - 陳長慶短篇小說集
P. 395

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH thấy thế đủ biết sức lực anh mạnh thế nào, Tôn Rỗ có thể không  phục sao? Nhưng lại cũng không thể thả lão đi như vậy. - Cởi áo mưa mày ra. Vương Vạn Phú chỉ chỉ áo mưa lão nói. Tôn Rỗ không hiểu, nhưng cũng chả dám không cởi. - Áo và quần trong cũng cởi ra - Vương Vạn Phú lại dùng khẩu khí ra lệnh nói. - Mẹ mày, bị thần kinh à? - Tôn Rỗ càng khó hiểu. - Nếu không làm theo lời tao, để tí tao điên lên, thì quần trong quần ngoài gì tao cũng cởi sạch, còn cho mày nếm thêm tí mùi đau khổ nữa đấy! - Vương Vạn Phú cảnh cáo. - Không tin, mày thử xem xem. - Mày thế là có ý gì?” Tôn Rỗ thắc mắc hỏi. - Đợi mày cởi hết đi rồi tao nói cho mà nghe. Tôn Rỗ khó hiểu nhưng cũng đành cởi quần áo ra, bây giờ thì một thân trùng trục mỡ do ăn trên đầu trên cổ dân đảo hiện ra. - Ông bây giờ cứ trần truồng vậy mà đi về. Vương Vạn Phú đem quần áo vừa cởi của lão ném trả cho lão nói. - Nếu trên đường mà mặc vào, thì tôi sẽ bắt ông lại cho nếm tiếp mùi vị của búng tai đấy. - Gió mạnh như thế, lại còn mưa to, tại sao tao lại phải trần như nhộng đi về, nếu tao bị cảm lạnh thì sao? Mày rõ ràng là đang hành hạ người khác mà! - Tôn Rỗ không phục nói. 211 211 


































































































   393   394   395   396   397