Page 396 - 陳長慶短篇小說集
P. 396
tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH - Lý do rất đơn giản, thứ nhất, vì đầu óc ông mê muội, làm ra cái việc mà trời đất bất dung, cần phải để gió thổi cho cái đầu heo của ông thanh tỉnh lại; thứ hai, vì ham muốn quấn thân, ý đồ cưỡng bức phụ nữ nhà lành, cần để nước mưa dập tắt hết lửa dục vọng của ông. Chính là hai lý do ấy đấy - Vương Vạn Phú nói xong không nhịn được cười. Tôn Rỗ không cam tâm, ngậm ngùi ôm đống quần áo quay người đi, lúc đi ra cũng không quên quay đầu trừng anh một cái, thậm chí còn lên giọng cảnh cáo anh: - Vương Vạn Phú, mày là cháu con rùa rụt đầu cẩn thận đấy, quân tử trả thù mười năm chưa muộn, chúng ta cứ chờ xem! Nói xong thì nhanh chóng biến vào trong màn đêm bão bùng mưa gió. Chị Thiêm Đinh từ thể chất đến tinh thần bị dọa một trận cũng chưa thể lập tức bình tĩnh được, nhưng mấy đứa trẻ và cả Vạn Phú ở bên cạnh an ủi cũng cảm thấy yên tâm. Chị nghĩ đi nghĩ lại, nhà tuy là nơi tránh gió mưa trong cuộc sống, nhưng một căn nhà chính là không thể thiếu được đôi vai của người đàn ông, chị đã mất đi cơ hội, nếu như anh Thiêm Đinh vẫn còn trên đời này thì những việc kiểu này không thể xảy ra. Nếu không phải mấy đứa con nhanh trí, tự quyết lao ra ngoài cầu cứu, Vạn Phú không kịp thời đến, thì thân thể chị đã bị tên Tôn Rỗ háo sắc kia giày vò. Nếu vậy, sau này chị sao còn có thể làm người? Sao còn chỗ đứng trong thôn này nữa? Sao mà đối diện với mấy đứa nhỏ? May mà ông trời vẫn còn 212 212